Một anh nhà giàu hà tiện vắt cổ chày ra nước, bữa cơm không dám mua thức ăn. Anh ta treo một con cá bằng gỗ lơ lửng ở giữa nhà, dặn ăn cơm thì nhìn lên cá gỗ, chép miệng một cái rồi hãy ăn, thế cũng coi như được ăn cơm với cá rồi.
Đứa con út mới lên bốn tuổi, háu ăn, nhìn lên con cá gỗ chép miệng luôn mấy cái mới ăn cơm. Thằng lên sáu trông thấy liền mách bố:
– Thằng này nó chép miệng mấy cái liền mới ăn cơm đấy bố ạ.
Anh ta mắng:
– Cứ để nó ăn mặn cho khát nước.